Nhật ký Chuyến xe từ Siem Reap đến Poipet xe Thái Dương
Một thói quen đã được hình thành như một cách thư giãn rất riêng. Tôi ngồi bất cứ đâu, miễn có chút thời gian nghỉ đều có thể viết trên mục Note của chiếc điện thoại Iphone hoặc Ipad. Hai công cụ này liên kết với nhau nên tiện cái nào bấm bàn phím cái đó.Nhật ký Chuyến xe từ Siem Reap đến Poipet xe Thái Dương , cửa khẩu biên giới Cambodia và Thái Lan được ra đời đơn giản như thế. Tôi viết trên chuyến xe, nhằm kịp ghi lại luôn những gì mắt thấy tai nghe với quan điểm riêng.
Nhật ký hành trình
Khi ấy hắn đã viết “Chàng tài xế chở tôi đến bến xe Virak Buntham cách khoảng hai cây số. Trên đường ghé lại quán đã ăn làm tô hủ tiếu cho ấm lòng buổi sáng. Chị bán quán gặp lại cười vì mới tối hôm qua đã ăn một lần. Xe Thái Dương – Virak Buntham chạy suốt hơn tám tiếng nên cái bụng phải đằm đệ với món quen trước. Lỡ không may chột dạ e rằng rất căng trên xe xứ người. Ăn ở quán ven đường còn nhờ được thêm việc có ly nước nóng pha cà phê gói mang sẵn. Sáng sớm ăn hủ tiếu Cambodia và uống cà phê Việt như song kiếm hợp bích bụi. Xe đến bến chụp vài tấm hình với chàng không quên tip một ít cho vui.
Hủ tiếu Cambodia và Cà phê Việt.
Chiều hôm qua đã một lần chạy ra kiểm tra lại vé mua online từ Sài Gòn. Yên tâm đúng bến, đúng xe nhân viên còn nhắc nên đến sớm trước 30 phút. Vào bến đợi lác đác có vài khách Tây đã tới trước. Khoảng gần 7h 30 khách ghi tên đăng ký vào tờ chung. Nhân viên yêu cầu kiểm tra lại visa của khách cho yên tâm. Riêng tôi chàng nhắc nhở thêm trình bày với hải quan lịch trình ở Thái Lan. Kakaka… Chưa biết thế nào liệu sau trận thắng đá banh hôm qua các chàng có vui vẻ không nhỉ?
Gần nhà xa cửa ngõ
Đúng 7h45 xe chạy chàng trai theo xe hướng dẫn mọi người tờ khai nhập cảnh. Hướng dẫn chi tiết như mọi lần trên các chuyến bay. Hành khách sẽ xuất cảnh và nhập cảnh tại cửa khẩu Poipet. Chàng bảo xuất tại cửa khẩu Cambodia rất nhanh nhưng nhập cảnh qua Thái Lan hơi lâu. Hải quan phải scan toàn bộ hành lý và kiểm tra từng người. Có nhiều xe đò như này nên khách cố gắng tập trung nhanh nhất có thể tránh phải đợi chờ nhau. Với tôi thật lạ, lần quay lại Thái Lan thật sự sau 19 năm!
Loay hoay phiêu du các xứ khác thế nào quên luôn đất nước láng giềng đầy những nụ cười thân thiện. Đôi khi gần nhà mà xa cửa ngỏ, dễ đến cửa luôn mở mà ngang qua chứ không vào. Lần đầu năm 2004, lần thứ 2 quá cảnh đi Iran năm 2016 đến năm 2019 lại quá cảnh phiêu du Myanmar. Hôm nay mới thật sự vào tham quan đất Thái. Chàng phát cho mỗi người miếng bánh ngọt và lon Nescafe nữa cho buổi sáng. Thật tốt thêm chút cà phê cho đời tỉnh táo.
Hành khách trên xe khá ít chưa được một nữa. Khách tha hồ chọn lựa chỗ ngồi có view bên cửa sổ. Tôi đã chọn view từ lúc mua online. Ban đầu dự tính đi xe đêm của Virak buntham lúc 0h45 nhưng nghĩ lại. Xe có chạy đến sớm ở Poipet thì cũng chờ bởi Hải quan làm việc có giờ giấc cụ thể. Nhiều khách tính nằm ngủ trên xe luôn đêm khỏi tốn tiền khách sạn. Đó cũng là cách, tuy nhiên ở Siem Reap nhà trọ khá rẻ nên ngủ một giấc cho sướng lấy lại sức khỏe vẫn tốt hơn. Con đường khá tốt xe chạy đều nhẹ nhàng như ru, khách dễ ngủ có thể ngon giấc.
Tôi thức nhìn hai bên đường và viết nhật ký hành trình, một thói quen khó bỏ. Hai bên đường vẫn một màu xanh quê hương của Cambodia. Ngồi trên xe chạy ở xứ người mà ngỡ như ngang qua khúc ruột miền Trung đất Việt. Tôi tin đất nước này sẽ hồi sinh diệu kỳ. Mười tám năm một khoảng thời gian dài đối với một đời người những thật quá ngắn so với lịch sử của vương quốc Phù Nam. Và câu hỏi chưa có lời giải đáp, vì sao đất nước này bị một giai đoạn diệt chủng khủng khiếp như vậy? Quả kiếp nạn trầm luân ấy liệu có từ nhân nào ở xứ sở hiền hòa này? Xe chạy tới cửa khẩu Poipet làm thủ tục hải quan cả hai bên.